Nghĩ đến đây, Diệp Cần nói với Tần Sương: “Tần Sương, tôi biết quay phim này cô rất cực khổ, ngày nào cũng bắt cô ngồi chờ ở phim trường tôi cũng thấy áy náy, nhưng cô cũng biết, tôi cũng chỉ là một đạo diễn nhỏ, trước tư bản thì chẳng có bao nhiêu tiếng nói, may mà cũng sắp quay xong rồi, cô chịu khó một chút, đừng trách tôi không chiếu cố cô.”
Tần Sương vội nói: “Đạo diễn Diệp, ngài khách sáo quá rồi, nếu không phải ngài gọi tôi đến diễn vai này, thì bây giờ chắc tôi vẫn còn đang lang thang đóng mấy vai quần chúng ấy chứ, tôi cảm ơn ngài còn không kịp.”
Diệp Cần gật gật đầu, nói: “Cô không trách tôi là được rồi, Tần Sương, cô hãy cố gắng, tin vào ánh mắt của tôi, cô tuyệt đối không chỉ dừng lại ở đây, cô nhất định sẽ nổi tiếng.”
Tần Sương mỉm cười nói: “Mượn lời ngài nói, tôi nhất định sẽ cố gắng.”
*
Xem xong cảnh quay lại, Tần Sương vào phòng hóa trang tẩy trang, thay quần áo, lúc cùng dì Lan rời phim trường đã là mười một giờ đêm.
Cô đói đến mức chịu không nổi, đang nghĩ có nên đi cửa hàng tiện lợi mua chút gì ăn hay không, thì dì Lan bỗng nhỏ giọng nói với cô: “Sương Sương tiểu thư, Lương tổng đang đợi cô.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play