Lương Yến Châu quay cuồng suốt hơn một tháng, ngoài hai ngày ở Hoành Điếm ngủ được hai giấc ngon, sau khi về Bắc Kinh lại bận đến mức ngay cả ngủ cũng chẳng có bao nhiêu thời gian.
Tối hôm đó ở Bát Trân Lâu có một buổi tiệc xã giao, Lương Yến Châu đến sớm, nhân lúc những người khác còn chưa tới, anh ngả vào ghế nhắm mắt lại chợp mắt một chút.
Sau đó lục tục có người lần lượt vào, mấy người cầm ly rượu định đến bắt chuyện với Lương Yến Châu, nhưng lại thấy Lương Yến Châu nhắm mắt ngủ, thế là cũng không dám quấy rầy, liền nhẹ nhàng đi chỗ khác.
Tần Uẩn bảy giờ tối mới đến, vừa bước vào phòng bao đã thấy Lương Yến Châu. Anh ta vừa định đi qua hỏi chút chuyện, lại phát hiện tên này thế mà lại ngủ mất rồi.
Anh ta kinh ngạc trợn to mắt, quay sang nhìn Hà Lực, người đang đứng phía sau canh giấc cho thần ngủ, hỏi: “Gần đây Lương tổng của các cậu làm gì vậy? Sao lại thiếu ngủ thế, chỗ nào cũng ngủ được thế này?”
Hà Lực nhỏ giọng trả lời: “Đêm qua tăng ca đến ba giờ sáng, hôm nay lại bận cả ngày, chiều còn đi căn cứ làm kiểm tra va chạm, xong lại họp, đến giờ mới vừa mới được chợp mắt.”
Tần Uẩn sững sờ, hỏi: “Nhà họ Lương dạo này gặp khủng hoảng kinh tế gì à? Nhưng cũng không đúng, tôi thấy bác Lương dạo này tâm trạng vẫn rất tốt, lúc thì chơi cờ, lúc thì đánh golf, cũng chẳng giống như là trong nhà gặp khủng hoảng kinh tế.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play