Cô gái đi đầu cầm ống giấy được cuộn lại bằng băng keo gõ gõ vào lòng bàn tay, hất nhẹ mái tóc nói: “Cũng không có gì to tát đâu. Chỉ là tao hơi tò mò, mày đã làm cách nào để quyến rũ được Ngụy Tu thế?”
Khá là thẳng thắn, Long Điềm Điềm khá là thích kiểu nói chuyện thẳng thắn này. Vì nếu cô ta mà nói vòng vo quá lâu, vậy thì Long Điềm Điềm sợ bản thân sẽ không nhịn nổi mà phát cáu. Bởi lúc làm phản diện mà cứ đến mấy thời khắc then chốt có thể đâm chết nhân vật chính, nhưng lại bị hệ thống bắt phải tuôn một tràng thoại ngu ngốc cho nhân vật chính có thời gian phản kích, đó là điều mà cô ghét nhất.
“Các cậu đang nói gì vậy…” Long Điềm Điềm cắn môi, hơi lùi lại một bước, trông như thể đang sợ hãi. Nhưng thực chất, một chân cô đã đặt lên mép bậc thang, chân kia lùi về sau một chút, đó là tư thế chuẩn bị tấn công.
“Hỏi mày đó, con tiện nhân như mày làm sao mà quyến rũ được Ngụy Tu hả?” Cô gái đi đầu vừa dứt lời, mấy cô phía sau liền cười ầm lên, còn có người hùa theo.
Long Điềm Điềm nhìn mấy bông hoa thối nát của tổ quốc, mà trong lòng không khỏi thấy tiếc cho cái đất nước không biết tên này.
“Nghe nói mày đang quen cậu ấy? Hôn nhau chưa vậy?” Cô gái đi đầu lại hất mái tóc của mình, nhưng dù có hất mấy lần thì cũng không che được phần tóc mỏng đến đáng thương: “Kể chút đi?”
Long Điềm Điềm xoay cổ vài cái, rồi bắt gặp một vạt áo lướt nhanh qua ở phía xa. Cô khẽ cười, đầu mũi hếch lên nhìn cô gái đang đứng ngước lên từ dưới chân cầu thang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play