Lâm Chân theo lối vào khi nãy trở ra ngoài thuyền, vừa đặt chân lên boong, có cảm giác sảng khoái từ những luồng gió bao trùm. Cậu không ngờ Vệ lão bản đã đứng sẵn trên boong, mắt dõi theo, tính toán từng ly, từng tấc khoảng cách trên đường sông.
Vệ lão bản tựa vào lan can, đôi mắt như nhìn thấu cậu:
“Vị Ca nhi này sinh ra đã có dung mạo tuyệt đẹp, vậy mà lại gả cho một tiểu tử miệng còn hôi sữa, thật là đáng tiếc a, có từng nghỉ đến việc đổi đối tượng tốt hơn không, ngươi thấy đại gia ta thế nào hả?”
Nói rồi, hắn vỗ mấy cái vào eo chắc nịch của mình, ý tứ ám chỉ rõ ràng 
Lâm Chân thoải mái cười nhìn hắn:
“Ngươi có phải cũng thường hay nói mấy lời này với nữ nhân và ca nhi khác đúng không?”
Vệ Tam không ngờ cậu lại hỏi như vậy, trước đây những nữ nhân, ca nhi gã gặp, khi nghe những lời này của gã, hoặc là đỏ mặt mắng hắn là kẻ trăng hoa, hoặc là xấu hổ quay người bỏ chạy, chứ không có ai như vị tiểu ca nhi trước mặt này hỏi thẳng thừng như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play