Chung nãi nãi biết giờ đây Chung Nghiêm chỉ một lòng lo chuẩn bị cho kỳ thi viện, chính miệng hắn nói sau khi thi xong mới tính đến chuyện hôn sự. Bởi vậy bà liền thôi, không nhắc tới chuyện đó nữa.
Uống thuốc được hai ngày, khí sắc của Chung nãi nãi đã khá hơn hẳn so với lúc Lâm Chân cùng mọi người tới thăm. Sắc mặt không còn tái nhợt, đã dần có chút hồng nhuận.
Ngày mai là lúc cả nhà ra phủ thành để lên thuyền đi kinh đô. Sợ mọi người không quen đi thuyền, Lâm Chân dặn trước vài cách phòng say sóng:
“Lúc lên thuyền, đừng ăn quá no, bảy tám phần là vừa. Mang theo một ống trúc đựng nước ấm pha giấm, khó chịu thì uống vài ngụm. Nếu vẫn chóng mặt thì ấn nhẹ vào huyệt ở cổ tay, xoa bóp một lát sẽ dễ chịu hơn.”
Mọi người chưa ai từng đi thuyền, vừa nghe nói đến say sóng đã cảm thấy bất an. Sáng hôm sau, ai nấy đều chỉ ăn lưng bụng, trên tay mang sẵn ống trúc đựng nước giấm ấm, cùng chờ ở cửa nhà Hoàng Ngọc Văn.
Chờ một lúc, gã gác cổng chạy vội vào bẩm:
“Thiếu gia! Vệ lão bản sai người đến báo tin, thuyền tới rồi, mời các vị ra bến ngay!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play