Thuyền đi rất nhanh, càng lúc càng gần phương bắc, gió lạnh cũng thổi dữ dội hơn. Ban đầu, Lâm Chân còn có thể từ trong rương lấy thêm áo mặc, đến ngày thứ bảy thì không chịu nổi nữa, đành phải đổi sang bộ y phục mùa đông mới mua ở phủ thành.
Bộ áo lam đen, cổ áo viền ngọc, vải dày mà mịn. Cậu cẩn thận giặt sạch, nhờ hạ nhân của Hoàng Ngọc Văn hong khô, rồi xếp ngay ngắn bỏ vào bao, đến hôm nay mới lấy ra mặc.
Trong khoang thuyền có cả Chung nãi nãi. Nên Lâm Chân chui vào chăn thay y phục, lúc bước ra, Chung nãi nãi nhìn một hồi ngẩn ngơ, rồi mỉm cười khen:
“Chân ca nhi mặc áo này, đẹp chẳng kém gì những ca nhi cầm đèn trong hội Nguyên Tiêu đâu.”
Ca nhi trong hội Nguyên Tiêu đều được tuyển chọn kỹ, son phấn lộng lẫy, ăn mặc như tiên đồng tiên nữ, hằng năm đều là đề tài bàn tán của cả trấn. Lời Chung nãi nãi không hề quá chút nào.
Sáng sớm, mọi người vừa tỉnh dậy, Lâm Chân chỉnh tề xong liền cùng Chung nãi nãi đi lĩnh phần ăn, rồi bưng lên boong thuyền dùng. Trong khoang thuyền tuy tránh được gió, nhưng chật hẹp u ám, ngày đêm đều phải thắp đèn dầu, khiến người ta khó chịu. Trên boong tuy lạnh, nhưng thoáng khí, dễ chịu hơn nhiều.
Sáng nay, không chỉ bọn họ mà gần như toàn bộ thuyền viên đều ra boong ăn uống, vừa ăn vừa trò chuyện. Trên đầu là cờ trăng bạc mờ mờ, gió thổi từng đợt, cờ buồm bay theo phần phật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT