Trước lúc Bạch Sóc trước cầm quần áo mặc lên cho đứa nhỏ xa lạ kia, Bạch Nhạc vẫn luôn nghĩ quần áo này là cho mình. Dù không phải cho mình thì cũng phải là cho đại ca chứ.
Kết quả quần áo chẳng phải cho đại ca, cũng chẳng phải cho hắn, mà lại mặc lên người cái đứa nhỏ mới đến bộ lạc hai ngày kia.
Lần đầu tiên cảm thấy không được ca ca coi trọng, Bạch Nhạc thấy như trời sập.
Bạch Sóc không ngờ Bạch Nhạc phản ứng dữ vậy, vội dỗ: “Được rồi được rồi, ca ca sẽ lại làm cái mới cho đệ, làm hẳn hai bộ có được không?”
“Đại ca cũng phải có.” Bạch Nhạc vừa khóc vừa yêu cầu, nói xong lại nhìn sang Ô Diễm bên cạnh, rồi thêm vào: “Còn cả Ô Diễm nữa.” Như vậy thì cái đứa nhỏ xa lạ kia được ít quần áo nhất.
“Được được được, ai cũng hai bộ.” Bạch Sóc dịu dàng đáp, mấy đứa nhỏ vũ tộc thân hình vốn chỉ mấy cân, quần áo chẳng to. Hôm nay mới đan lần đầu chưa quen tay nên làm nhỏ, nhưng sau quen rồi thì một ngày một bộ cũng chẳng khó.
Lúc này Bạch Nhạc mới tạm hài lòng, còn nhấn mạnh: “Không được làm cho bọn họ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play