Sau khi ngủ dậy, Bạch Nhạc thấy phần nước đường thuộc về mình, quả nhiên vô cùng vui vẻ. Uống xong, nó liền quanh quẩn bên Bạch Sóc, nhất định phải tranh hơn thua với hai ấu tể nhỏ kia.
Bạch Sóc kiểm kê xong vật tư còn dư, mấy thứ không mấy hữu dụng cũng ghi chép rồi cẩn thận cất giữ. Vỏ cây còn lại dùng một chút thì vơi một chút, mà muốn làm giấy thì ít nhất phải đợi mùa mưa qua đi. Khoảng thời gian tiếp theo phải dùng dè sẻn.
Dùng ván gỗ hay mảnh trúc cũng có thể ghi chép, nhưng so với nguyên liệu hiện tại thì bất tiện hơn nhiều.
Mấy ngày cuối mùa mưa, không khí trong bộ lạc vẫn khá nhẹ nhàng. Năm trước vào khoảng này, ai nấy đều nóng ruột: mùa tuyết lạnh sắp đến, lương thực chẳng còn bao nhiêu, con mồi thì bắt không nổi, ngày nào cũng chỉ thấy khổ sở.
Năm nay lại hoàn toàn trái ngược. Đồ ăn dồi dào, chẳng ai lo lắng mùa tuyết lạnh đang tới gần.
Có điều, thời tiết mỗi lúc một lạnh hơn, ấu tể không còn có thể tự do chơi ngoài cửa hang, dần dần chỉ hoạt động trong động. May mà tin vui là áo tơi và ô che mưa trong bộ lạc đã phát huy tác dụng.
Cuối mùa mưa, mưa rơi không còn lớn như trước, một số loài cỏ dại ngoan cường lại tranh thủ mọc lên. Trước kia, ai cũng ghét cỏ dại, chẳng ăn được lại vướng víu. Giờ thì ngược lại, ước gì chỗ nào cũng mọc đầy, vì còn có con mồi cần ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT