Nhìn một hàng ấu tể lạ hoắc xếp ngay ngắn trước mặt, Bạch Sóc ngây ra như phỗng.
Phải nói thật, cảnh tượng ấy đáng yêu đến mức khiến tim người ta mềm nhũn, từng đứa nhỏ ngoan ngoãn đứng thẳng, bưng chén trong tay. Chỉ có điều… nhiều như vậy, mà hắn chẳng quen đứa nào.
Bạch Nhạc nhận ra ca ca có gì bất thường, quay đầu nhìn theo, lập tức bùng nổ. Thấy chúng còn ôm chén đứng chờ, nó làm sao mà không hiểu? Chẳng phải đều là ấu tể đó sao!
“Ca ca chỉ được đút cơm cho ta thôi!” Bạch Nhạc hét lên, ra dáng chủ quyền, ca ca chính là của nó!
Vừa dứt lời, cả hàng ấu tể đồng loạt co rúm người lại.
Thấy thế, Bạch Nhạc càng tức hơn.
Bạch Sóc nghĩ lại, gần đây trong bộ lạc không có thêm Vũ tộc mới, tất nhiên cũng không thể có ấu tể mới. Liếc sang chỗ thường ngày ấu tể Trường Hà tụ tập, cậu đã đoán được chuyện gì xảy ra. Huống hồ lời Bạch Nhạc vừa nói chính là bằng chứng rõ ràng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT