Bạch Sóc suýt nữa hoài nghi tai mình có vấn đề, ngữ khí của Ô Thương vừa rồi, quả thực giống hệt câu “Bắt được mấy con mồi, còn chưa hỏng, nấu lên một chút vẫn có thể ăn.”
Nói xong, Ô Thương lại bổ sung thêm: chốc lát sẽ quay về, trước tiên đem đám vũ tộc nhặt được đưa đến cái động núi bỏ hoang kia rồi mới trở lại.
Những vũ tộc đi theo cùng đã dùng nước mưa rửa sạch người, thay bộ da thú khô ráo, lúc này mới yên tâm lại gần bọn nhỏ.
Từ lúc Ô Thương vào sơn động, Ô Diễm vẫn chưa mở miệng, chỉ chăm chú quan sát hắn từ đầu đến chân, thấy quả thật không bị thương, sắc mặt mới giãn ra.
Biết bọn nhỏ chắc chắn đang lo, Ô Thương liền vắn tắt kể lại tình huống hôm nay.
Vốn buổi sáng hắn dẫn đội tuần tra khu nuôi dưỡng, giúp kiểm tra hệ thống dẫn nước, xong một vòng là chuẩn bị quay về. Nhưng khi vòng sang sườn núi phía bắc, hắn chợt cảm thấy bất thường.
Sống ngoài hoang dã nhiều năm, trực giác từng cứu hắn không ít lần. Vì thế, ngay khi phát hiện có gì không ổn, hắn liền dẫn người tiếp tục tiến lên phía bắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play