Bạch Sóc nhìn chiếc đũa trong tay, lại liếc sang cái thùng gỗ bên cạnh, bên trong chỉ còn vài chục đôi. Tuy lấy được khá nhiều, nhưng tuyệt đối không phải lấy hết. Trong kho mỗi ngày đều chuẩn bị thêm một ít đũa dự phòng, đôi khi chỉ một bữa cơm cũng cần mấy chục đôi, cho nên vẫn còn dư. Sau khi Bạch Sóc lấy phần cho ấu tể, số còn lại chắc chắn vẫn đủ.
Nhưng vừa khéo bọn họ đang dùng đũa, cách vách cũng đi tìm đũa, nhìn kiểu gì cũng giống như có liên quan đến nhau.
Ngay lúc ấy, ngoài cửa vang lên tiếng động, kế đó Bạch Nhạc thở hổn hển, kéo lê một cái thùng gỗ lớn vào phòng.
Trong bộ lạc, thùng gỗ thường do vũ tộc thành niên hoặc á thành niên dùng, cho tiện nên làm rất to. Dù bên trong không có gì, chỉ riêng một cái thùng cũng nặng tới mười cân. Bạch Nhạc so với bạn đồng lứa to hơn một vòng, nhưng dù gì cũng mới gần bốn tuổi, mà cái thùng kia nhìn còn to hơn cả người hắn, vậy mà bị hắn kéo lê về tận đây.
Thấy Bạch Nhạc dùng đến cả sức bú sữa, Bạch Sóc lập tức có dự cảm chẳng lành.
Quả nhiên, Bạch Nhạc tranh công reo lên: “Ca ca, đũa đó!” hắn đã kéo cả thùng về!
Bạch Sóc: “……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play