Trước kia Bạch Sóc vẫn luôn coi toan quả như một loại gia vị. Cậu từng thử dùng, kết quả chẳng như ý, vừa phiền phức vừa lãng phí, thua xa giấm. Hơn nữa lúc ấy đã bắt tay vào ủ giấm rồi, nên cũng không nghĩ thêm hướng khác.
Giờ ngẫm lại, toan quả và sơn tra có nhiều điểm giống nhau: đều chua, đều có hạt, chỉ khác một loại đỏ, một loại xanh, lại kết thành chùm như nho.
Toan quả sản lượng không ít, lại dễ bảo quản. Nhưng bao năm nay vũ tộc vẫn không chấp nhận, ngoài vị chua khó chịu thì còn có một nguyên nhân quan trọng: ăn xong càng đói hơn.
Hãy tưởng tượng trời đông giá rét, khó khăn lắm mới tìm được chút đồ ăn, ăn xong lại đầy miệng vị chua lẫn mằn mặn, chẳng những không no bụng mà chỉ thấy trống rỗng thêm. Thế thì còn thà không ăn.
Trong kho vẫn chất đống toan quả. Hoàn toàn có thể dựa theo cách làm với sơn tra mà chế biến. Đơn giản thì làm đường hồ lô, cầu kỳ hơn có thể làm mứt, làm quả dầm, thậm chí là sấy khô thành lát.
Cậu nhớ trong tư liệu từng đọc, đa số các món này đều dùng đường phèn hoặc đường cát trắng. Hiện tại bộ lạc chỉ có kẹo mạch nha, sợ rằng làm loại phức tạp thì khó thành, Bạch Sóc quyết định bỏ qua, chỉ chọn ba món: đường hồ lô, mứt quả và quả nghiền.
Trong đó, đường hồ lô đơn giản nhất. Toan quả rửa sạch, xâu thành xiên, khía vài nhát cho dễ ngấm, rồi phủ ngoài một lớp kẹo mạch nha. Làm vậy để giảm độ chua gắt, vị ngọt chua cân bằng hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT