Thấy ba nha hoàn đều bị đánh da thịt bầm dập, các hạ nhân trong viện đều bị dọa sợ, im lặng như tờ.
Bùi Thận lạnh lùng quét mắt qua chỉ nói với giọng trầm: “Thường ngày ta ra ngoài làm quan ít khi về nhà nên trong viện này không có quy củ. Nếu sau này còn có cãi vã vô cớ thì không chỉ dừng lại ở năm roi đâu.”
Niệm Xuân và Thúy Vi được hai tiểu nha hoàn nâng đỡ, nghe vậy chỉ biết rưng rưng nước mắt, cùng với các hạ nhân đồng thanh đáp ứng.
Bùi Thận vẫy tay, mọi người mới dám lui ra. Họ không dám phát ra tiếng động, chỉ lặng lẽ tản đi.
Ánh trăng lạnh như nước, Thẩm Lan chỉ cảm thấy gió đêm lạnh lẽo, tay áo mỏng manh có chút lạnh lẽo. Thấy nàng đứng trong gió đêm hơi run rẩy, Bùi Thận cởi áo bào màu xanh lam của mình đưa cho nàng: “Mặc vào đi.”
Thẩm Lan ngạc nhiên, trong lòng suy nghĩ trăm ngàn lần, chỉ cúi đầu: “Gia, nô tỳ không lạnh.” Họ chỉ là quan hệ chủ tớ, sao nàng có thể mặc đồ của Bùi Thận chứ, quá thân mật rồi.
Bùi Thận tức cười, chỉ nhíu mày nói: “Ngươi không lạnh? Mặt trắng như giấy, không có chút sức sống nào. Còn tên là Thấm Phương làm gì, đổi thành Tri Bạch luôn đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play