Thẩm Lan vén rèm ngọc màu xanh biển, bước ra khỏi chính phòng thấy Niệm Xuân và những người khác đang cầm đèn thủy tinh đứng chờ ở hành lang, nàng đành nói với Niệm Xuân: “Ta bị gia cấm túc ba ngày rồi, trong ba ngày này mọi việc đều giao cho ngươi.”
Niệm Xuân và Thúy Vi đều ngạc nhiên.
“Rốt cuộc vì sao lại bị cấm túc?” Niệm Xuân liếc nhìn Thúy Vi, thầm nghĩ có phải Thúy Vi đã báo cáo chuyện gì đó khiến Thẩm Lan bị phạt không?
Nghĩ đến đây, Niệm Xuân hạ giọng: “Ta ở bên ngoài còn nghe thấy tiếng gia đập chén trà làm ta sợ đến mức tim đập thình thịch, ngươi đã chọc giận gia như thế nào?”
Thẩm Lan lắc đầu, chỉ là rõ ràng nàng có thể thỉnh cầu Bùi Diên rời đi nhưng lại cố tình trói ông ta lại khiến Bùi Thận khó xử, trong lòng Bùi Thận không vui nên mới phát tác mà thôi. 
Nàng mơ hồ đáp: “Không có gì.”
Niệm Xuân sốt ruột nói: “Sao lại không có gì được chứ? Tuy cấm túc là chuyện nhỏ nhưng nếu chủ tử ghét bỏ ngươi, chỉ tùy tiện gả ngươi cho một lão độc thân, một kẻ cờ bạc hoặc là một kẻ vũ phu thì đến lúc đó ngươi kêu trời không thấu, kêu đất không linh. Ta xem ngươi sẽ làm thế nào!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play