Thấy Thẩm Lan lạy xong, Bùi Thận hỏi với nụ cười: “Ngươi đã ước điều gì?”
Nàng định nói ước cho gia sức khỏe để lấy lòng nhưng bây giờ nàng không muốn nói dối nữa, cũng không muốn lừa dối chính mình.
Thẩm Lan chỉ nói: “Ước có thể sớm trở về nhà.”
Thấy nàng có vẻ thất vọng, Bùi Thận tưởng rằng nàng đang nhớ quê hương Dương Châu. Ban đầu hắn chỉ định đưa nàng đến đây để thư giãn nhưng người hắn chờ vẫn chưa đến. Thôi thì cứ để nàng tìm một phòng nghỉ ngơi trước đã.
Hắn vừa định mở miệng thì bỗng thấy từ xa có một lão nhân đi giày vải xanh, mặc áo vải thô, đội khăn xanh, dẫn theo một tiểu đồng, mỉm cười đi tới.
“Thủ Tuần, đã để ngươi đợi lâu rồi phải không?” Lão nhân tuy ăn mặc giản dị nhưng khí chất thanh tao có phần hào phóng khiến người ta cảm thấy dễ chịu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Bùi Thận thấy người này thì tiến lên chào đón, chắp tay hành lễ: “Khổ Trai tiên sinh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play