“Ngon không?” Lý Húc mỉm cười dịu dàng nhìn Phì Phì, nếu không biết rõ, ai nhìn vào cũng sẽ tưởng anh mới là ba ruột của thằng bé.
“Ngon lắm! Lý thúc thúc giỏi quá!” Tiểu gia hỏa hào hứng vỗ tay, sau đó dũng cảm nâng chén nhỏ lên, ực ực ực uống quá nửa chén canh gà trong tay.
Canh gà được Lý Húc nấu vừa đủ nóng, rất hợp khẩu vị, kế tiếp Phì Phì một tay cầm đùi gà to, vừa ăn vừa uống canh ngon lành, vẻ mặt vui vẻ hết biết.
Những ngày qua, tiểu gia hỏa thật sự sống rất sung sướng. Từ sau khi Lý Húc được gọi tới "cứu viện", mỗi ngày anh đều đổi món mới cho thằng bé ăn, còn Lâm Tư Niên thì gần như không ra khỏi nhà, suốt ngày ở bên cạnh chăm con.
Đây là đãi ngộ dành cho trẻ con bị ốm sao? Hy vọng mình mãi không khỏi bệnh vậy... Phì Phì thầm nghĩ trong lòng.
May là Lâm Tư Niên không biết mỗi ngày tiểu gia hỏa đều đang âm thầm mưu đồ chuyện gì, nếu không kiểu gì cũng lôi ra đánh cho mấy cái vào mông!
Trong một văn phòng rộng rãi, sáng sủa, một người đàn ông trạc hơn ba mươi tuổi đang ngồi đối diện Lâm Tư Niên, dùng giọng đầy răn dạy mà nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play