Có lẽ trước kia, Lâm Tư Niên từng cảm thấy vui vẻ khi được bao ánh mắt ngưỡng mộ vây quanh, từng đắm chìm trong việc hóa thân vào từng nhân vật với cuộc đời khác nhau để tìm chút an ủi. Nhưng theo thời gian, việc diễn xuất đối với anh giờ đây thật sự chỉ còn là một công việc một công việc giúp anh ít ra vẫn không cảm thấy hoàn toàn trống rỗng.
Nếu trên đời có một vị bác sĩ nào sở hữu năng lực ấy năng lực khiến người ta thật sự cảm nhận được niềm vui người đó sẽ được hàng triệu người tôn sùng điên cuồng. Họ sẽ không tiếc dùng tiền mặt, siêu xe, biệt thự, châu báu để dâng tặng. Người đó sẽ trở thành kho báu sống giữa thế giới này, không ai có thể thay thế.
Trước khi rời khỏi, Lâm Tư Niên liếc nhìn Lâm Cảnh Lịch, cuối cùng mở miệng:
“Đừng lo cho em. Gần đây em thấy đỡ hơn nhiều rồi. Mấy ngày nay đang bận ở nhà chăm con, thằng nhóc mới vừa lên ba, còn bé như vậy sao em nỡ bỏ rơi nó để nó thành trẻ mồ côi được. À mà nhớ chuẩn bị quà gặp mặt cho cháu trai cho đàng hoàng, vài hôm nữa em mang thằng bé về nhà cũ, nếu không có là em giận thật đấy.”
Nói cũng lạ, từ lúc có thằng nhóc này, anh dường như chẳng còn nghĩ đến chuyện muốn chết nữa. Dường như từ lúc ấy, thế giới này đối với anh cũng bắt đầu có một sự ràng buộc. Quả nhiên, tình cha là bản năng trời sinh, chẳng cần học cũng biết sao?
Phải nhanh chóng về nhà thôi. Dạo này Lý Húc với tài nấu nướng ngày càng được Phì Phì yêu thích, sắp chiếm luôn vị trí số một trong lòng thằng bé rồi, như thế sao được!
Bỏ con ở nhà không mà đi phí thời gian với một kẻ khống chế cuồng như Lâm Cảnh Lịch cả buổi sáng, đúng là lãng phí đời người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT