Cố tình làm bộ đáng thương, ánh mắt bé con cứ nhìn chằm chằm, còn chìa mu bàn tay ngứa ngáy của mình về phía Sở Kiêu Hàn. Cuối cùng, Sở Kiêu Hàn cũng hết cách, đành vươn tay gãi gãi cho Phì Phì.
Dĩ nhiên tay kia của cậu cũng không rảnh, bởi một bên Phì Phì bị ngứa, còn một bên thì bị con cua nhỏ kẹp. Sở Kiêu Hàn vừa dùng một tay gãi ngứa cho Phì Phì, vừa cầm lấy chai nước khoáng sạch đặt cạnh đó.
Mở nắp chai xong, Sở Kiêu Hàn ra hiệu cho Phì Phì ngồi xổm xuống, đặt con cua cứng đầu kia lên bãi cát, rồi từ từ rót nước lên thân nó.
“Đừng nhúc nhích…” Vừa tưới nước, Sở Kiêu Hàn vừa giữ chặt cánh tay Phì Phì, đề phòng lát nữa con cua giãy giụa khiến cậu bé hoảng loạn.
Cách làm này thực sự có hiệu quả. Con cua vốn kẹp chặt không buông, bị dội nước một lúc thì từ từ thả càng ra.
Phì Phì nhẹ nhàng rụt ngón tay vừa được thả lỏng, cảm thấy hơi đau:
“Anh Kiêu Hàn, nó thật sự buông ra rồi! Anh Kiêu Hàn giỏi quá, cái gì cũng biết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play