Khi rời khỏi ngọn núi ấy, lúc bước chân một lần nữa đặt lên đất liền đối diện hồ nước, những du khách trên thuyền đồng loạt thở phào.
Cảm giác như thể đã mất đi điều gì đó, nhưng đồng thời, lại tựa hồ vừa nhận được thứ gì.
Không đúng… Vừa nãy sao bọn họ lại dễ dàng nhét lá cây vào túi đến thế? Không phải đã tự nhủ trong lòng rằng, cho dù có thành kẻ trộm xấu hổ nhất, cũng nhất định phải mang thứ này về nhà hay sao?
Tại sao chỉ vì một đứa nhỏ giơ cái túi đứng trước mặt, họ lại mềm lòng? Rồi bất giác, chính tay mình lại với vào túi?
Chuyện này… chuyện này không khoa học!
“Trở lại! Tôi muốn quay về, mấy người thả tôi về đi!!” Bất chấp nhân viên giữ lại, những du khách vừa bừng tỉnh đều gào lên như xé ruột, ánh mắt nhìn về ngọn núi giữa hồ như Romeo nhìn Juliet, như Lương Sơn Bá nhìn Chúc Anh Đài.
Chính hồ nước kia là vật ngăn cách tình cảm đoàn tụ của họ. Nếu nước không quá sâu, có người thậm chí đã muốn lội thẳng quay về rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play