Chủ quản từng xoa đầu mình, chỉ vào cái đầu hói kiểu Địa Trung Hải, kể với mọi người rằng:
“Hồi mấy ông chủ nhỏ tới khu công nhân mình đi một vòng, cũng không hiểu mấy thằng chả nào lại đắc tội với ông chủ lớn và mấy ông nhỏ, kết quả là vừa tiễn chân các ông nhỏ đi, ông lớn đã chỉ đích danh đuổi sạch đám đó luôn.”
Ông chủ còn dặn riêng, sau này muốn tuyển người cho công viên thì phải báo cáo qua ông, đợi ông duyệt mới được nhận. Trẻ con trong công viên đông như vậy, thà thiếu người còn hơn để kẻ có ý đồ xấu lẻn vào.
Từ sau khi đám phá bĩnh kia bị đuổi, mọi người đều cảm thấy cuộc sống mỗi ngày một dễ chịu hơn.
Đám nhân viên công tác cũng đều thấy như mình tìm được nơi để gửi gắm lý tưởng và cả cuộc đời:
“Vì công viên Sơn Hải mà dốc lòng cống hiến, tôi nguyện ý tăng ca cho đến tận hơi thở cuối cùng!”
Có thể nói, thời điểm đó, mỗi công nhân của công viên đều là hình mẫu lý tưởng trong mắt giới tư bản lạnh lùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT