Sau Lâm Cảnh Lịch, người được định sẵn sẽ tiếp quản Lâm gia, chi nhánh của Lâm Quốc Thịnh, chính là Lâm Hàn.
Nhưng điều đó không có nghĩa Lâm gia sẽ bạc đãi Phì Phì. Ngược lại, với mức độ cưng chiều mà tiểu gia hỏa nhận được trong nhà họ Lâm, chẳng ai nỡ để cậu phải chịu chút mệt mỏi nào.
Bà nội Dương Ngọc Anh đã sớm quyết định để lại toàn bộ tiền riêng cho Phì Phì. Còn Lâm Tư Niên người ba ruột của cậu lại càng khỏi phải bàn. Ngay cả bác cả Lâm Cảnh Lịch, thấy Phì Phì thật lòng yêu thích nơi này, cũng đã có ý định lấy tư cách là bác cả, góp thêm cho cậu một phần tài sản.
Vì vậy, Sở Kiêu Hàn cảm thấy hôm nay Phì Phì nổi giận là hoàn toàn có lý.
Biết đâu chính câu nói ngày trước của Lâm Cảnh Lịch đã được tiểu gia hỏa ghi tạc trong lòng. Bây giờ, bao nhiêu người trước mắt cậu đều “gây họa” với những thứ thuộc về cậu, Phì Phì đương nhiên có lý do để tức giận.
“Giờ phải làm sao đây...” Phì Phì cảm thấy chân mình tê tê sau khi ngồi xổm lâu, muốn đổi tư thế ngồi. Kết quả lỡ trượt, cậu ngã luôn xuống sàn.
Mông không đau, thế là Phì Phì dứt khoát ngồi luôn xuống sàn nhà, nét mặt nghiêm túc, bàn chân chạm nhau, cằm tựa trên đầu gối. “Anh Kiêu Hàn, anh nói xem tại sao họ lại muốn hái lá cây vậy? Là vì lá cây này giống mấy bông hoa biến dị bên ngoài sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play