Hạc Tri Vũ mặc cẩm bào màu trắng xanh dừng bước đứng yên, dung mạo tuấn tú khí chất phi phàm. Mái tóc như ngọc đen được búi lên, trong con ngươi sâu thẳm phản chiếu sự ngưỡng mộ yêu mến mà Kiều Vãn Nhan cố gắng hết sức kìm nén sau cơn kinh hãi.

Hạc Tri Vũ liếc qua chiếc hộp gỗ gấm được gói tinh xảo trong tay nàng, số lần hắn gặp Nhị tiểu thư Kiều gia không nhiều, mỗi lần gặp đều là lúc hắn đang nói chuyện với Ý Hoan thì nàng tự mình sáp tới.

Tuy không hiểu rõ, nhưng cũng biết được đôi chút từ miệng Tiêu Oánh.

Ý Hoan ở Kiều gia sống không được tốt lắm, tất cả là vì Kiều gia có một vị Nhị tiểu thư kiêu căng hống hách.

Đích nữ ức hiếp thứ nữ, chuyện này ở các phủ đệ lớn rất thường thấy. Nhưng Ý Hoan là người trong lòng hắn, một nữ tử dịu dàng lương thiện như Ý Hoan lại bị muội muội trong nhà ức hiếp, đương nhiên hắn cũng rất chán ghét loại phấn son tầm thường ấy.

Dù Nhị tiểu thư Kiều gia có dung mạo quốc sắc thiên hương, nhưng hắn cũng không phải kẻ háo sắc ham mê mỹ nữ.

Vẻ đẹp nội tâm mới là vẻ đẹp thật sự.

Nhưng vừa rồi hắn lại nghe thấy Tiêu Oánh ở trong phủ nói Nhị tiểu thư Kiều gia là hồ ly tinh?

Nha hoàn bất kính với chủ tử, ở Đông Cung đã bị lôi xuống xử tử lâu rồi.

Vẻ mặt Hạc Tri Vũ vẫn lạnh lùng: “Đến mua trâm cài trang sức à?”

Kiều Vãn Nhan cụp mắt, điệu bộ yếu ớt như tuyết trắng tinh khôi khẽ gật đầu: “Vâng.”

Chỉ một chữ đơn giản, không nói thêm lời nào.

Hạc Tri Vũ khẽ cau mày, cố làm ra vẻ yếu đuối. E là biết tính cách nhu mì của Ý Hoan, nên cố tình học theo, đúng là lắm mưu nhiều kế.

Kiều Vãn Nhan dừng một chút, khẽ nói: “Điện hạ, mấy hôm trước thần nữ bị cảm lạnh, hiện vẫn chưa khỏi hẳn, không được khỏe, xin phép cáo lui trước.”

Hạc Tri Vũ hơi bất ngờ, cách ăn mặc giản dị khác hẳn ngày thường, dáng vẻ yếu ớt bệnh tật, hóa ra là bị cảm lạnh sao?

Tiếng bước chân vang lên phía sau, Hạc Tri Vũ quay đầu nhìn bóng lưng mảnh mai gầy yếu của Kiều Vãn Nhan, sắc mắt tối lại.

Thị vệ cận thân Kinh Nguyên bên cạnh nói: “Điện hạ, thuộc hạ thấy Kiều nhị tiểu thư chắc chắn biết điện hạ tới, nên cố ý nói những lời như vậy.”

Kiều nhị tiểu thư không phải người tốt, trước đây mình cản đường nàng, nên bị nàng mắng rất khó nghe.

Hạc Tri Vũ rời mắt, hắn chỉ là đột xuất quyết định đến đây mua vòng ngọc cho Ý Hoan, Kiều nhị tiểu thư biết trước thế nào được?

Huống chi, theo ấn tượng của hắn về nàng, sau khi hắn vừa hỏi nàng đến mua trâm cài trang sức, nàng sẽ lập tức ra sức thể hiện giống như đám phấn son tầm thường kia, nói rằng đây là mua cho trưởng tỷ của mình, để tạo dựng hình tượng tỷ muội tình thâm.

Hạc Tri Vũ thu hồi dòng suy nghĩ, Kiều nhị tiểu thư là hạng người gì, cũng chẳng hề liên quan đến hắn.

Ra khỏi Oái Bảo Lâu, Tử Diên hơi hối hận, hối hận vì đã không đổ thêm nước bẩn lên người Tiêu Oánh và Đại tiểu thư.

Lỗ rồi, lỗ to rồi!

“Tiểu thư, vừa nãy khó khăn lắm mới gặp được Thái tử điện hạ, sao người không nói chuyện nhiều với Thái tử hơn? Nhưng mà trùng hợp thật đấy, tiểu thư không ra khỏi phủ nửa tháng, vừa ra là đã gặp được điện hạ rồi.”

Kiều Vãn Nhan cười không đáp, không phải trùng hợp, nàng biết Thái tử sẽ đến nên mới cố ý ra phủ.

Trong thoại bản, hôm nay Kiều Ý Hoan sẽ ra phủ, tình cờ gặp Thái tử ở Oái Bảo Lâu. Nhưng hiện giờ Tiêu Oánh bị nàng phạt quỳ, Kiều Ý Hoan không có người đi cùng nên đương nhiên không có tâm trạng ra phủ nữa.

Kiều Vãn Nhan khẽ vuốt tóc mai, mày mắt cong cong ẩn chứa sự vui vẻ, tâm trạng có vẻ rất tốt.

Hóa ra giả bộ yếu đuối vô hại lại thú vị đến thế.

Hôm nay ánh mắt Thái tử nhìn mình cũng không còn vẻ chán ghét khinh miệt như mọi khi.

Quả nhiên nam nhân đều thích kiểm soát, chỉ thích những nữ tử dễ khống chế, ngây thơ vô hại.

“Tiểu thư, tiện tỳ Tiêu Oánh đó đúng là không có phép tắc, người cứ bán quách nó đi cho đỡ phiền!”

Kiều Vãn Nhan nhếch mép tạo thành một đường cong đẹp mắt: “Xử trí một nha hoàn chỉ là chuyện dễ như búng tay, giữ nó lại là vì nó còn có tác dụng lớn.”

Tử Diên bĩu môi: “Thôi được, nô tỳ không thông minh bằng tiểu thư, tiểu thư làm gì cũng đúng hết.”

Kiều Vãn Nhan xoa má Tử Diên: “Tử Diên, tiểu thư ta cực kỳ thích cái tính thẳng như ruột ngựa, nghĩ gì nói nấy không qua đầu óc của ngươi. Hôm nay ta bảo phòng bếp nhỏ hầm một cái giò lợn cho ngươi, giò lợn to, chỉ một mình ngươi ăn.”

Mắt Tử Diên sáng rực lên: “Tiểu thư tốt quá đi!”

Nhưng sao cứ cảm thấy lời khen của tiểu thư có gì đó sai sai thì phải?

Thôi thôi không nghĩ nữa, tiểu thư làm gì cũng đúng!

Tiểu thư đột nhiên đối tốt với Đại tiểu thư, vậy thì cứ thế đi, tiểu thư vui là được rồi.

Tiết trời mùa đông khắc nghiệt, lại ở trong phủ thêm nhiều ngày, bệnh cảm lạnh của Kiều Vãn Nhan cuối cùng cũng khỏi hẳn.

Mấy ngày nay Tử Diên cứ bứt ra bứt rứt, nhất là lúc này cầm một tấm thiệp tiến vào Vĩnh Ninh Các, nhìn tiểu thư nhà mình lại càng thêm bất an.

Do dự một lát, nàng ấy đột nhiên lên tiếng: “Tiểu thư, hay là chúng ta đến Ung Châu nhà ngoại của người lánh nạn đi!”

Kiều Vãn Nhan đang ngồi bên lò sưởi đọc sách, nghe vậy ngẩng đầu nhìn nàng ấy, chìa tay ra: “Thiệp của nhà nào, đưa qua đây.”

Tử Diên thấp thỏm đưa qua: “Tiểu thư, hôm kia Cảnh Vương về rồi, nô tỳ cứ thấy lo lo. Nay Cảnh Vương nắm binh quyền trong tay, quyền thế ngút trời, lần này về kinh chắc chắn là để báo thù người. Giờ Thái tử mở tiệc tẩy trần, mời cả người và Đại tiểu thư, như vậy chắc chắn không tránh khỏi đụng mặt Cảnh Vương đâu!”

Kiều Vãn Nhan buồn cười: “Nếu hắn có lòng báo thù ta, ta trốn đến Ung Châu thì hắn không tìm được sao?”

Tử Diên nhíu mày, dù sao cũng có thể chết muộn hơn một chút chứ.

Từ khi biết Cảnh Vương sắp về kinh, nàng ấy chưa ngủ được một giấc yên ổn, vậy mà tiểu thư lại vô cùng bình tĩnh. Ăn thì ăn, uống thì uống, như không có chuyện gì xảy ra.

Nếu đến tiệc tẩy trần này, e là tiểu thư sẽ trở thành trò cười cho cả kinh thành mất.

Kiều Vãn Nhan mở thiệp ra xem, quả nhiên là mời mình và Kiều Ý Hoan cùng đến.

Lúc này, Kiều thượng thư và Kim thị bước vào.

Không ngoài dự đoán, là bảo nàng giả bệnh không tham dự tiệc tẩy trần này, Kiều Vãn Nhan năn nỉ ỉ ôi mãi mới khuyên được hai người về.

Không đi thì vở kịch hay này còn mở màn thế nào được chứ?

Nàng mong chờ bữa tiệc tẩy trần này lâu lắm rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play