Trên khuôn mặt tuấn tú của chàng dần nhiễm một tầng mồ hôi mỏng, che đi vẻ nhợt nhạt vì bệnh tật lâu ngày, ngược lại còn khiến ngũ quan của chàng càng thêm nổi bật rực rỡ hơn.
Rõ ràng là mê hoặc lòng người, nhưng lại pha lẫn sự dịu dàng kiềm chế, đan xen vào nhau, vừa thần bí, vừa quyến rũ, trong một khoảnh khắc nào đó lại khiến ta sinh ra ảo giác, cho rằng người trước mặt sẽ trở thành chỗ dựa tương lai của ta.
Ta siết chặt chiếc khăn trong tay, mấy lần muốn giúp chàng lau mồ hôi, cuối cùng lại không thể vươn tay ra.
Ta biết, chàng không phải.
Ngày hôm sau làm xong diều giấy, đương nhiên ta không thể mang nó ra khỏi biệt viện này. Sân viện quá chật hẹp, chúng ta cũng không thả nó, thái tử viết lên một chữ “Hiểu” nhỏ xíu, rồi nói sẽ cất giữ giúp ta.
Trước khi rời đi, thái tử gọi ta lại:
- Sau này ta nhất định sẽ dẫn A Hiểu đi thả con diều này.
Ta quay đầu lại, nhìn chàng rồi nhẹ nhàng nói:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play