Tạ Hoan thở hổn hển chạy vào. Y cưỡi ngựa một đường phi nhanh đến Tướng quân phủ, rồi lại cùng Hạ Sơ Lãng đến giáo trường tập hợp đủ nhân mã, vội vã tiến vào hoàng cung, không một khắc nào dám dừng lại.
Khi thấy Tiết Thời Yển bình an vô sự đứng trước mặt mình, cả người y mới thực sự thả lỏng.
“Tiết Thời Yển,” Tạ Hoan đi đến bên cạnh Tiết Thời Yển, nói với hắn: “Hạ gia quân đến rồi, đừng sợ.”
“Hắn sợ cái gì chứ,” không đợi Tiết Thời Yển lên tiếng, Lương Phi nương nương đã tiếp lời: “Gan hắn lớn lắm, mang theo hơn trăm người đã dám xông vào hoàng cung rồi.”
Lời trong lời ngoài đều là oán trách Tiết Thời Yển chưa chuẩn bị kỹ càng đã xông vào hoàng cung. Nếu Hạ gia quân không kịp đến, đợi người của Tiết Lăng Ngọc tới, e rằng họ có chạy đằng trời cũng không thoát.
Bị Lương Phi nương nương giành lời, Tiết Thời Yển không nói nhiều, chỉ ném cho Tạ Hoan một ánh mắt “không sao đâu”. Con ngươi lạnh lùng của hắn nhìn về phía Tiết Lăng Ngọc, giọng ngưng trọng: “Nhị ca, thế cục đã định, buông ngũ đệ ra, giao giải dược, ngươi có thể giữ lại được một mạng.”
Lúc này Tạ Hoan mới phát hiện Tiết Lăng Ngọc đang xách theo tiểu mập mạp Tiết Viễn Tranh, còn kề kiếm lên cổ cậu bé. Vì lưỡi kiếm quá gần, trên cổ tiểu mập mạp đã xuất hiện một vệt máu. Cậu bé bĩu môi, dáng vẻ đáng thương muốn khóc mà không dám khóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play