Khi Tiết Thời Yển dẫn theo quan binh Hình Bộ xông vào hoàng cung, trong cung vẫn một mảnh gió êm sóng lặng. Nhưng chỉ cần để ý một chút sẽ nhận ra sự yên tĩnh bất thường, ví như dọc đường vào cung không thấy bóng dáng một cung nữ, thái giám nào, ngay cả Cấm quân tuần tra đúng giờ cũng như thể đã biến mất vào hư không.
Lòng càng thêm trĩu nặng, Tiết Thời Yển sa sầm mặt, bước nhanh về phía Càn Nguyên Cung, nơi Cảnh Hữu Đế nghỉ ngơi. Vương Phất Quân thì dẫn theo hai mươi người vội vã chạy đến Vịnh Mai Cung.
Tới ngoài Càn Nguyên Cung, bước chân của Tiết Thời Yển dần chậm lại, ánh mắt dừng trên hai hàng Cấm quân y phục chỉnh tề đang canh giữ.
“Dục Vương,” Phó thống lĩnh Cấm quân Trương Thạc nhếch mép cười, giả lả hàn huyên: “Nếu không phải được bệ hạ triệu kiến, ban đêm không được vào cung. Ngài tự ý xông vào như vậy, chẳng lẽ không sợ bị phạt sao?”
Con ngươi khẽ động, nhưng thần sắc Tiết Thời Yển vẫn không đổi: “Chuyện này bổn vương sẽ tự mình trình bày với phụ hoàng, không đến lượt Trương Phó thống lĩnh chất vấn.”
Mặc kệ sắc mặt Trương Thạc trong nháy mắt trở nên khó coi, Tiết Thời Yển nhấc chân, định tiến vào Càn Nguyên Cung.
“Đứng lại!” Lưỡi kiếm sáng loáng rút ra khỏi vỏ một tiếng “xoạch”, kề lên cổ Tiết Thời Yển. Trương Thạc sắc mặt âm trầm, uy hiếp: “Hạ quan còn chưa vào thông báo, Dục Vương đã định xông thẳng vào, chẳng phải quá mức không coi ai ra gì sao? Hay là ngay cả lệnh của bệ hạ cũng không nghe?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT