Hai người từ hoàng cung trở về vương phủ đã gần đến giờ Thân.
Tiết Thời Yển ngồi bên bàn thấp trong thư phòng xem xét thư tín, còn Tạ Hoan thì lười biếng dựa nghiêng trên sập mỹ nhân. Y lấy hộp gỗ mà Lương phi nương nương đưa ra từ trong ngực, rồi mở ra.
Bên trong là một miếng ngọc bội long phượng bằng bạch ngọc dương chi. Miếng ngọc bội làm từ ngọc Hòa Điền, sắc trạch óng ả, cầm vào tay có cảm giác tinh tế và ôn nhuận. Đường nét điêu khắc vô cùng tinh xảo, long phượng quấn quýt bay lượn, sống động như thật, vừa nhìn đã biết là vật giá trị xa xỉ.
Tạ Hoan cầm lấy sợi dây, nâng miếng ngọc bội lên ngang tầm mắt, con ngươi đen láy dao động theo sự đung đưa của ngọc bội.
Một lát sau, y đột ngột dừng lại, đứng dậy chạy đến bên cạnh Tiết Thời Yển, ngồi xổm xuống, đặt miếng ngọc bội lên bàn thấp, tò mò hỏi:
“Tiết Thời Yển, miếng ngọc bội này không phải là đồ gia truyền nhà ngươi đấy chứ!”
Theo kinh nghiệm của y, các gia đình quyền quý thường tặng những vật quý giá như ngọc bội cho con cháu sau khi thành thân, và chúng thường là bảo bối gia truyền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play