Hai người vội vã tiến cung. Liễu Tuyền đã sớm đứng ngoài Vịnh Mai Cung ngóng trông, thấy hai người sóng vai đi tới, trên mặt lập tức nở nụ cười, nói với thị vệ canh gác: “Mau đi báo cho nương nương, Vương gia và Vương phi đến thỉnh an.”
Sau khi dặn dò xong, nàng ta lại vội vàng chạy ra đón, mặt mày tươi rói: “Vương gia, Vương phi, hai vị cuối cùng cũng đến rồi, nương nương sáng nay đã ngóng trông hai vị lắm đó ạ.”
Tuy Tiết Thời Yển đã cho người báo hôm nay sẽ đến muộn một chút, nhưng Lương Phi nương nương vẫn dậy từ sớm, lại tự tay điểm trang, chải búi tóc, thay một bộ y phục hoa lệ mới may, cả người thần thái rạng ngời.
Lúc Tạ Hoan và Tiết Thời Yển bước vào, Lương Phi nương nương đang ngồi ngay ngắn trên bảo tọa khắc hoa văn câu liên màu hồng sơn. Thấy hai người đến, bà vội vàng vẫy tay: “Hoan Nhi mau tới đây, để bản cung nhìn một cái.”
Đại cung nữ bên cạnh đúng lúc nhắc nhở: “Nương nương, phải để Vương phi dâng trà cho người trước đã ạ.”
“Ngươi nói rất đúng.” Lương Phi nương nương che miệng cười trêu ghẹo: “Phải để Hoan Nhi dâng trà, đổi cách xưng hô mới phải.”
Tạ Hoan ngẩn người, không ngờ Lương Phi nương nương không hề có ý trách cứ y, mà ngược lại còn có vẻ nóng lòng muốn y mau chóng đổi cách xưng hô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT