Cô hy vọng chúng sẽ sống khỏe, đừng như cây bìm bịp đang nửa chết nửa sống kia.
Làm xong mọi việc, đột nhiên từ hướng rừng tre vang lên tiếng chim kêu ồn ào, một lát sau lại im bặt, có lẽ bị thứ gì đó làm kinh động.
Trần Mặc đến bên cô: “Muốn qua đó xem không?”
"Đi thôi," Lê Tiêu Tiêu nhớ ra mình còn chưa hái hoa tầm xuân, “Vừa lúc lấy ít hoa tầm xuân về để pha trà. Nước ép mâm xôi lần trước uống rất ngon.”
Trần Mặc liền dẫn cô đi, nhưng chỉ hai ngày không đi qua, con đường dẫn đến rừng tre đã bị cỏ dại mọc kín trở lại. Thêm ánh sáng yếu ớt của đêm tối làm cho việc đi lại càng khó khăn.
Ban đầu cô định trồng hoa bìm bịp dọc theo con đường này, như vậy sẽ có ‘đèn đường’. Nhưng bây giờ đừng nói là phát triển chậm, cây bìm bịp của cô còn như bị chết lụi dần.
Có lẽ cô nên trồng chúng ở ngoài ruộng thì hơn, chết nhanh cũng chẳng sao, ít nhất cũng có thể thu được nhiều hạt giống.
Khi đến nơi, Lê Tiêu Tiêu không hành động ngay mà đợi Trần Mặc kiểm tra trước.
Trần Mặc đáp xuống: “Chúng đã đi rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT