Những cây táo và cà chua mới trồng đều đã bắt đầu ra hoa.
Lê Tiêu Tiêu hào hứng reo lên: “Anh Mặc, anh Mặc, chúng sắp ra quả rồi phải không?”
Trần Mặc bước đến nhìn: “Phải.”
Được xác nhận, cô càng vui mừng hơn. Nhưng rồi đột nhiên cô nghĩ ra một vấn đề, lo lắng vô cùng: “Khoan đã, chúng ta trồng nhiều bạc hà như vậy, côn trùng không đến thì ong cũng không đến, vậy làm sao mà chúng có thể ra quả được?”
Trần Mặc ngừng một chút rồi nói: “Có gió.”
Lê Tiêu Tiêu yên tâm, nhưng để chắc chắn, cô lấy một cành cây nhỏ và giúp hoa tự thụ phấn thủ công. Cô tự nhủ chỉ cần chờ đến lúc ăn táo và cà chua là được.
Khi cô đứng dậy, áo cô bị cành cây táo móc vào. Cô cúi xuống tháo nó ra thì cảm thấy có thứ gì đó đang di chuyển trên lưng mình, làm cô hoảng sợ: “Má ơi, anh nhìn giúp em xem đó là cái gì!”
“Đừng sợ, là con ve thiết thụ.”
Lê Tiêu Tiêu quay người lại, nhìn thấy trong tay Trần Mặc là một con ve lớn, trông bên ngoài khá xấu xí, với cái miệng giống bướm. Biết rằng thứ này không cắn người, cô cũng bớt sợ: “Chắc là nó đến từ thung lũng.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT