Cô bị biểu cảm khoa trương của cô bé chọc cười, cảm thấy hai người giống như đang khen nhau, cô nắm tay cô bé: “Đi, đi với chị đến doanh trại tuần tra một chuyến, xem chú Giai Giai đáng thương của em bị lợn rừng húc thế nào rồi.”
Như Như vui vẻ nắm tay cô, lần này Lê Tiêu Tiêu đi không chỉ để thăm chú Giai Giai, tiện thể thăm doanh trưởng Tiêu và tặng quà mừng năm mới cho anh ta, đó chính là hoa quả sấy nhà cô làm.
Hoa quả của cô ăn tươi đã ngon ngọt, làm thành hoa quả sấy cũng ngon, cũng không bị cứng.
Trước khi đến Lê Tiêu Tiêu không ngờ Giai Giai lại bị húc vào mông, mặc dù chỗ đó hơi khó xử nhưng đây toàn là thịt, cũng không có nội tạng quan trọng nên vết thương không nghiêm trọng, đã có thể đi lại được, chỉ là vẫn hơi đau, cô đưa hai túi hoa quả sấy cho anh ta, sau đó lại đi gặp mấy người doanh trưởng Tiêu, Cường Tử và Sở Hằng.
Đến khi đi một vòng trở về thì trời đã không còn sớm nữa.
Khi cô về đến nhà, trời bắt đầu tối, đèn đường trên quốc lộ đột nhiên sáng lên, đôi mắt trong veo của Như Như nhìn cảnh này, quay đầu nói với cô: “Có điện thật tốt.”
Hôm qua cô bé này còn hỏi điện có tác dụng gì, hôm nay đã cảm thán như một bà cụ, nghe cô bé nói chân thành như vậy, xem ra đã tận mắt trải nghiệm được lợi ích của điện, Lê Tiêu Tiêu không khỏi mỉm cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play