Lê Tiêu Tiêu từ lâu đã bị chứng lạnh tử *. Căn cứ dưới lòng đất có điều kiện khắc nghiệt, môi trường ẩm ướt và lạnh lẽo, khiến cô đặc biệt khó chịu trong những ngày đặc biệt của phụ nữ. Đặc biệt là khi mọi người đều phải làm việc không ngừng, ngay cả vào ngày đặc biệt, cô vẫn phải làm việc. Cô đã từng phải ngâm mình trong nước lạnh suốt vài giờ vào những ngày đó.
Kể từ đó, cơn đau của cô tăng lên gấp bội, có lúc cô không thể đứng nổi. Thường ngày, chân cô luôn lạnh, hay ra mồ hôi lạnh, thường cảm thấy bụng dưới như bị đóng băng.
Vậy mà hôm nay, cảm giác lạnh buốt ở bụng dưới đã giảm đi, chẳng lẽ là do trà tầm xuân?
Cô tiếp tục cầm bát trà uống, nhiệt độ còn sót lại của trà vừa vặn, uống vào rất thoải mái. Cô nhìn kỹ những nụ hoa tầm xuân trong tay, lần này không phải vì sự ám ảnh trong quá khứ, mà vì sự tò mò về chính loại trà này. Nếu uống thường xuyên, liệu nó có giúp cô bớt lạnh không?
Trần Mặc đứng dậy, nói với cô: “Anh đi lát sàn nhà.”
Lê Tiêu Tiêu cầm bát tre gật đầu. Đúng là sàn nhà cần phải được lát sớm hơn, nếu không thì mùi đất nồng nặc và côn trùng sẽ xuất hiện nhiều hơn. Cô không muốn một ngày nào đó tỉnh dậy và thấy con rết trên giường mình.
Trần Mặc vừa đi thì anh lính mặt non đã đến, anh ta vẫy tay chào cô.
Lê Tiêu Tiêu ngạc nhiên: “Anh đến đây làm gì?”
Bình thường anh ta chỉ đến vào bảy giờ sáng và bảy giờ tối, cách nhau đúng mười hai giờ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play