Bề ngoài của nó không khác gì so với hoa bìm bịp bình thường, nhưng từ thân đến lá đều phát ra một luồng sáng yếu ớt, ánh sáng này rất nhẹ và trong trẻo. Ánh sáng chói mắt khi nãy phát ra từ những bông hoa hình kèn, mà những bông hoa này trông rất giống với chiếc mũ bảo hộ của Cường Tử mà anh ta đội trên đầu lần trước.
Hoa bìm bịp này sau khi ngắt xuống vẫn tiếp tục phát sáng, đây quả là một tin tốt.
Cô chú ý thấy rễ của cây hoa vẫn còn nguyên đất, được bọc một lớp màng mỏng để giữ độ ẩm, nhưng lá của nó hơi rũ xuống. Cô bèn nói: “Anh Mặc, em sẽ trồng nó trước, anh cứ đi trước đi.”
Trần Mặc đáp: “Được.”
Nhưng anh không vội rời đi mà nhảy lên ngồi trên cành cây của cây đa lớn.
Lê Tiêu Tiêu liếc nhìn đôi chân dài đang đung đưa của anh, rồi đào một cái hố ở giữa ruộng, bóc lớp màng bọc rễ của cây bìm bịp ra rồi trồng nó xuống. Sau đó, cô tưới nước và nén đất lại, rồi rắc một ít tro phân cách xa rễ cây một chút, sợ rằng bón gần quá sẽ làm cháy rễ.
Dù đã làm xong hết mọi thứ, nhưng cây hoa bìm bịp vẫn ủ rũ, không giống như những cây táo và cà chua vừa trồng là đã tươi tỉnh trở lại.
Cô cảm thấy không ổn, sờ vào lá của hoa bìm bịp, cảm giác mềm oặt, không có độ cứng của những chiếc lá tươi. Không lẽ nó sắp chết? Đừng thế chứ, sau này chiếu sáng cho nông trại đều trông cậy vào hoa bìm bịp phát triển mạnh mà.
Lê Tiêu Tiêu cố ý chờ thêm một lúc, nhưng tình trạng của cây bìm bịp không khá hơn. Trong lòng cô càng lúc càng lo lắng, nhưng vẫn còn một đống việc cần làm, cô đành tạm gác chuyện hoa bìm bịp sang một bên để đi cho thỏ ăn và thêm nước.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play