Cô nghĩ đến những con tôm hùm đất trong bể nước nhà bếp và những con tôm nhỏ đã bắt được từ sông ngầm trước đó, cô vẫn chưa được ăn món tôm xào hai vị, liền lải nhải với anh Mặc hai câu.
Trần Mặc liền nói: “Vậy thì ngày mai làm sủi cảo nhân tôm, dùng rau dại làm vỏ.”
Lê Tiêu Tiêu trợn tròn mắt, rau dại còn có thể làm vỏ sủi cảo sao?
Ngày hôm sau, Lê Tiêu Tiêu dậy sớm, muốn xem anh Mặc làm vỏ bánh bằng rau dại như thế nào.
Nhưng khi cô đến bếp thì anh Mặc không có ở đó, trong nồi bốc hơi nghi ngút đang hấp ngô, cô nhìn thấy một bắp ngô to, đưa tay sờ vào thì bị bỏng, vội rụt tay lại thổi phù phù.
“Nóng quá.”
Lê Tiêu Tiêu đi rửa tay, mở vòi nước nhưng không thấy nước chảy ra, cô nhớ ra bây giờ vẫn đang mất nước, tuy đã dẫn được nước từ sông ngầm nhưng hẳn là chưa qua nguồn nước lấy nước của Tinh phủ nên vẫn bị mất nước, thậm chí loa phát thanh còn nhắc nhở họ, thời gian mất nước sẽ kéo dài, kéo dài đến tám tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play