Hà Thiên buồn bã: “Ai lại mang theo giấy bút trên người chứ?”
Lê Tiêu Tiêu tự nhiên đáp: “Tôi có.”
Cô từ tốn lấy sổ tay và bút ra khỏi túi đeo chéo, viết rằng nước lá chanh và đồ ăn là do họ tặng, kẹp vào quai xách của thùng gỗ.
Hà Thiên ngây người: “Nông dân Lê, sao cô lại mang theo thứ này bên mình?”
Lê Tiêu Tiêu lắc lắc sổ tay của mình: “Đây là thứ tốt, bình thường tôi trồng trọt nuôi gà, phát hiện ra điều gì cũng đều ghi vào sổ tay này.”
Hà Thiên thấy sổ tay đã viết được hơn nửa, biết Lê Tiêu Tiêu không nói dối, cô thực sự ghi chép, chứ không phải làm màu, trong lòng không khỏi cảm thán, chẳng trách cô có thể sống tốt như vậy, thì ra là đã bỏ công sức, trước đây anh ta còn hơi ghen tị với vận may của Lê Tiêu Tiêu, bây giờ thì không còn nữa.
Người có thể thành công, vận may đúng là tốt nhưng không thể chỉ dựa vào vận may, như vậy sẽ không bền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play