Ngô nhà cô là loại ngô nếp, không phải loại ngô ngọt giòn, hạt nhỏ hơn nhưng cô thấy loại ngô nếp trắng cũ này ngon hơn.
Ăn hết một bắp, cô vẫn thấy chưa đủ, liếm môi lại ăn thêm hai bắp, rồi uống một bát trà tầm xuân ấm, cả người thoải mái không gì sánh bằng.
Lê Tiêu Tiêu lau miệng, đeo giỏ mây đựng đầy dưa hấu lên lưng, đi ra khỏi bếp, trước tiên đi xem thùng gỗ lớn chứa nước.
Vừa mở nắp ra, cô thấy thùng gỗ đã cạn lại chứa đầy nước, đã được một nửa, cô cho hết dưa hấu vào thùng gỗ để ướp lạnh, hôm nay lại là một ngày nắng nóng, các chiến sĩ phải đội nắng làm việc nặng, chắc chắn sẽ nóng không chịu nổi, ăn một miếng dưa hấu lạnh sẽ sảng khoái biết bao, vừa khéo nhà cô nhiều dưa hấu, không ăn nhanh sẽ hỏng.
Sau đó cô mở máy tưới nước tự động, sau nhiều ngày, cuối cùng ruộng đồng cũng được tưới nước trở lại, cô không mở hết tất cả các máy tưới nước, chỉ mở một nửa, trên mười lăm nhóm ruộng trồng khoai tây, ngô, bông, mía, đây là những loại cây trồng cô cần.
Đợi vài ngày nữa có thể cung cấp nước ổn định, sương mù chắc chắn sẽ không làm loạn, cô sẽ trồng tiếp mười lăm nhóm ruộng còn lại.
Đặc biệt là bông, thật sự rất thiếu, mặc dù mỗi người đã may một bộ quần áo thu nhưng họ vẫn cần may quần áo mùa đông, tính cả quần áo thay giặt, còn phải chần sáu chiếc chăn bông mười cân, cô không biết mùa đông trên mặt đất lạnh đến mức nào, không khéo chăn mười cân còn chưa đủ, cần phải may thêm một chiếc chăn bông ba cân nữa, đắp hai chiếc cùng một lúc mới không lạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT