Cá hương không biết là do số lượng ít hay là do ba con kia thi thoảng mới bơi qua, tóm lại sau đó cô không bắt được con nào nữa, muốn ăn muốn nhớ cũng vô dụng, chỉ có thể nhớ lại mùi vị lúc trước mà nuốt nước miếng.
Cho chim ưng biển ăn xong, Lê Tiêu Tiêu thực sự không chịu đựng nổi nữa, quay về phòng ngủ tiếp tục ngủ, cho đến khi tiếng nhạc chiều tối vang lên.
Cái loa phát thanh này ngoài việc phát nhạc du dương, bây giờ còn có chức năng báo giờ, cô đang đánh răng thì nghe thấy giọng nói quen thuộc, tròn vành rõ chữ:
“Bây giờ là sáu giờ tối theo giờ Tinh phủ.”
Khoảnh khắc đó, không biết trong lòng là cảm giác gì, cô khựng lại một chút, rồi cúi đầu tiếp tục đánh răng, rất nhiều thứ ùa về.
Quả trứng đầu tiên mà gà mái nhà cô đẻ đã được anh Mặc làm thành canh trứng.
Tay nghề của Trần Mặc rất tốt, một quả trứng nhỏ như vậy mà có thể đánh ra được cả một nồi canh trứng, anh chắc hẳn đã cho thêm bột khoai tây vào canh nên trông khá sệt, những sợi trứng vàng nhạt lơ lửng trong canh, uốn lượn đẹp mắt, tựa như đang cuốn lấy trái tim người ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play