Cho nên Lê Tiêu Tiêu quyết định giã nát bánh dầu, chôn ở gốc cây ăn quả và việt quất để bón cho cây.
Như Như chắc hẳn đã nghe lời sư phụ Lý, đội nón lá, mở vòi phun nước, ruộng vườn đã có người làm, cô liền đi xem cây việt quất.
Sáng nay vừa mở cửa, cô đã ngửi thấy mùi hoa nồng nàn, lại gần xem thì quả nhiên là hoa việt quất đang nở rộ, từng chùm từng chùm hoa đua nhau khoe sắc,cô cảm giác cách mấy km cũng có thể ngửi thấy mùi hương này, thế nhưng ong mật lại rất ít, chỉ lác đác vài con bay lượn.
Sư phụ Lý cũng chú ý đến tình hình bên này: “Sao ít ong đến thế nhỉ?”
Lê Tiêu Tiêu cũng nghi ngờ, cô nghi ngờ có thể là do mùi bạc hà nồng nên ong mật không thích đến, nhưng mùi bạc hà tuy có tác dụng xua đuổi côn trùng, nhưng chỉ có tác dụng với côn trùng nhỏ như ruồi muỗi, còn với loại lớn như ong mật thì ít ảnh hưởng, nếu không thì sâu róm hại cây ăn quả và mối mọt gặm nhấm nhà gỗ từ đâu ra?
Cô nghĩ tới nghĩ lui, chẳng lẽ mảnh đất của họ vốn dĩ đã ít ong mật rồi?
Vốn dĩ chỉ là vùng ngoại ô thành phố, không phải núi rừng gì, không có ong mật cũng phải, người nuôi ong cũng không đến chỗ họ, không có ong cũng bình thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT