"Không sao," Lê Tiêu Tiêu đặt quả trứng đã rửa sạch lên mép bếp, “Chốc nữa dậy sẽ ăn nó luôn.”
Cô lại đến chuồng gà, cho con gà mái đã đẻ ăn thêm, cho nó ăn một nắm châu chấu trộn bã đậu tương mà gà rất thích, thưởng cho nó vì đã đẻ trứng, con gà mái này ăn ngon lành, thi thoảng lại ngẩng đầu, liếc nhìn những con gà khác, cục tác hai tiếng rồi bước hai bước, đặc biệt đắc ý, cô nhìn mà thấy muốn đánh cho một trận, nhưng những con gà khác đến định ăn ké, đều bị cô đuổi đi.
Tổng cộng có bốn con gà mái, con nào cô cũng nhận ra, tuy nhìn chung là màu trắng, nhưng những hoa văn đen trên người mỗi con đều khác nhau, có con ở trên đầu, có con ở trên lưng, còn có con ở ngay mông, chỉ cần liếc mắt một cái là cô có thể nhận ra ngay.
Cho gà ăn xong, cô đi cho chim ưng ăn, vừa đẩy cửa chuồng gà ra, trời đất, một mùi hôi thối xộc thẳng vào mặt, suýt chút nữa đã xông cho cô ngất xỉu.
Lê Tiêu Tiêu cố nhịn, không được, lại không nhịn nổi, quay về lấy đại một cái áo, che kín mặt làm thành khẩu trang tạm thời, sau đó mới quay lại cho chim non ăn, vừa bước vào cửa suýt chút nữa thì bị Hạo Hạo làm vấp ngã.
Cô nhìn Hạo Hạo cách ổ chim đến tám vạn dặm, chú chó nằm sõng soài trên đất, bộ dạng người đến tuổi trung niên bị vắt kiệt sức lực, trên mặt đầy vẻ bất lực như con người, cô liền cười như vịt kêu: “Khặc khặc khặc...”
Kết quả là Hạo Hạo càng thêm u oán, lấy cái đuôi to tướng quất vào bắp chân cô một cái: “Gâu!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT