Ban trưởng cử Cường Tử hộ tống bọn họ quay về. Khi đến gần khu vực phong tỏa, Lê Tiêu Tiêu thấy một vài người đang giúp các chiến sĩ đã hy sinh sửa soạn di thể, cô giảm tốc độ bước đi: “Còn bọn họ thì sao?”
Câu hỏi này hơi vô nghĩa, nhưng Cường Tử vẫn hiểu. Anh ta im lặng một lúc rồi đáp: “Họ sẽ gặp người thân lần cuối, sau đó sẽ được chôn cất ở nghĩa trang. Gia đình họ sẽ được phát một khoản trợ cấp.”
“Vậy sao.”
Nếu không tham gia trận chiến, không trực tiếp trải qua sự khốc liệt của chiến tranh, cô sẽ nghĩ rằng kết quả này rất tốt. Tinh Phủ đã làm hết sức mình. Nhưng giờ đây, cô cảm thấy như thế vẫn chưa đủ.
Sự hy sinh của bọn họ đáng lẽ phải được nhiều người biết đến hơn.
Cuối cùng cô không nói gì thêm, chỉ cúi đầu trước những người lính đã ngã xuống.
Trên đường về, Lê Tiêu Tiêu bàn với Trần Mặc: “Lần này thu được chiến lợi phẩm, em muốn trích ra một phần để chia cho các chiến sĩ. Anh thấy sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT