Ánh mắt cô cuối cùng dừng lại ở những người đang nằm bất động trên mặt đất.
Những làn da lộ ra của bọn họ đầy những vết thương, nhưng biểu cảm trên gương mặt lại rất bình yên. Vết bẩn trên mặt bọn họ đã được lau sạch, ngay cả nếp nhăn trên quần áo cũng đã được vuốt phẳng. Trông bọn họ giống như đang ngủ, nhưng sẽ không bao giờ thức dậy nữa.
Lê Tiêu Tiêu mím môi.
“Chủ trang trại Lê.”
Lê Tiêu Tiêu ngẩng đầu lên, thấy ban trưởng đang được hai người đỡ dậy. Dù vết thương của ông ấy trông rất đau đớn, nhưng khuôn mặt vuông vức của ông ấy vẫn nở một nụ cười, “Cảm ơn cô đã giúp đỡ.”
Cô vội vàng đứng dậy, xoay xoay lòng bàn tay: “Tôi… tôi không làm được gì cả.”
Ban trưởng là người dày dặn kinh nghiệm, ông ấy nhanh chóng nhận ra cô gái nhỏ đang buồn vì điều gì. Cô đang tự trách mình cho rằng trận chiến này là do lỗi của mình, người có lòng nhân ái thường hay đổ lỗi cho bản thân, dù cho chiếc bẫy mà ông ấy đưa cho cô mới là nguyên nhân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play