Mọi người trong phòng nghe cậu nói như vậy, trong lòng yên tâm hơn nhiều, lúc này mới nhao nhao đáp một tiếng ‘dạ’, trong phòng lại trở nên đâu vào đấy.
“Tên nghiệt súc này lại dám trêu chọc Miêu nữ…” Chu các lão đôi mắt già nua khép lại, rồi mở ra đã không còn một chút bi thương nào, tinh quang lấp lánh: “Những lời mà Quốc sư vừa nói, mong có thể cùng Quốc sư nói chuyện kỹ hơn.”
“Mời.” Cố quốc sư gật đầu, cùng Chu các lão sánh vai rời đi. Úc Ninh vốn muốn đi theo, Cố quốc sư lại phân phó: “A Úc, con ở lại trông coi chỗ này.”
Chu các lão nghe vậy dừng bước, vậy mà cũng không phản đối, ngược lại còn dặn dò một câu chúng nô phải nghe lời Úc Ninh, không được trái lệnh. Chu thị lang thân là đích trưởng tử, đương nhiên cũng chỉ có thể cùng Chu các lão rời đi.
“Vâng, sư phụ.” Úc Ninh chắp tay đáp lời. Hộ vệ của phủ Quốc sư cũng chia thành hai đội, một đội đi theo Cố quốc sư, một đội ở lại trong viện tử này, chờ cậu phân phó. Úc Ninh nghĩ nghĩ, lại nhìn bộ dạng khủng khiếp của Chu tiểu công tử trên giường kia, phân phó: “Vương thái y, làm cho Chu tiểu công tử hôn mê đi.”
Vương thái y nghe vậy lấy ngân châm trên thất khiếu của Chu tiểu công tử xuống, lại đâm một châm vào chính giữa huyệt thiên linh cái của gã ta, một kim này châm xuống, Chu tiểu công tử lập tức bất động, ngay cả hô hấp cũng yếu ớt đến mức gần như không thể nghe thấy. Vương thái y thu tay lại, bẩm báo: “Thiếu gia, lão hủ đã phong bế hơi thở cuối cùng của Chu công tử, đợi đến khi Chu các lão trở về thì rút châm ra, vậy là vẫn có thể nói thêm được vài câu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT