"Thật sao?" Lan Tiêu rõ ràng tỏ vẻ hoài nghi. Úc Ninh thở dài, khoác áo ngoài xuống giường: "Phù Dung, dọn cơm... Lan Tiêu, ngươi ăn chưa?"
"Chưa." Lan Tiêu trêu chọc: "Có người trước đó còn nói muốn cùng ta ăn chung bàn, ngủ chung giường, chớp mắt một cái, tự mình lại ngủ ngon lành."
Thế là Úc Ninh mặt dày mày dạn tiến lên, nắm lấy tay Lan Tiêu sờ soạng hai cái thật mạnh, ra vẻ hồn xiêu phách lạc: "Được thôi, đại mỹ nhân, tối nay chàng hầu hạ thiếu gia đây nhé."
Úc Ninh nói câu này là thật lòng. Úc Ninh nghi ngờ sư công vẫn còn bỏ thuốc Lan Tiêu, Lan Tiêu gầy rộc hẳn đi, cậu thật sự không dám để anh một mình ở riêng -- ở chung với cậu, sư công ít nhiều cũng phải kiêng dè một chút.
Lan Tiêu vậy mà lại gật đầu rất nghiêm túc: "Vậy lát nữa ta đi tắm rửa thay quần áo, không để thiếu gia thất vọng."
Úc Ninh đẩy anh ra ngoài gian ngoài, vừa đi vừa nói: "Tướng ngủ của ta xấu lắm, chàng phải thông cảm một chút đấy."
"Không sao, bây giờ trước khi ngủ ta đều uống thuốc an thần, không dễ tỉnh đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play