“Cậu ta thật sự muốn thi khoa cử sao?” Úc Ninh lo lắng nhìn Vụ Tùng tiên sinh: “Mấy ngày trước cậu ta còn lên đài diễn ở Lưu Tiên Cư, thậm chí còn cản ta lại muốn cùng ta vào phòng nói chuyện kỹ càng… Tiên sinh có phải là bị cậu ta lừa rồi không thế?”
Vụ Tùng tiên sinh lắc đầu: "Cậu ta có muốn thi khoa cử hay không thì liên quan gì đến ta? Trước kia ta nợ cậu ta một ân tình, trả lại cậu ta thôi. Lúc trước ta ngăn cản cậu, cũng là vì biết rõ chuyện này, nên không muốn cậu ta làm đến mức thập toàn thập mỹ... Với loại người như cậu ta, nếu thật sự lên đến thi đình (kỳ thi cuối do vua chủ trì), mới thật sự là không xong."
"Ta mượn chuyện của cậu ta để thức tỉnh cậu, cũng là ý của sư công cậu." Vụ Tùng tiên sinh ngồi trở lại, vuốt lại ống tay áo dài trắng như bông, mái tóc trắng như tuyết gần như hòa làm một với màu áo, ông nói: "A Úc đừng nên oán hận ta mới phải."
"Ta cảm ơn ngài còn không kịp, sao lại oán ngài được."
"Vậy A Úc sao lại có tâm sự?" Vụ Tùng tiên sinh dựa vào thành xe, ánh mắt xuyên qua người cậu, dường như nhớ lại chuyện gì, khẽ cười như gió thoảng qua núi, nói: "A Úc, cậu rất giống một người bạn cũ của ta, nhưng ta mong cậu đừng học theo người đó."
Úc Ninh cảm thấy không ổn, hỏi: "Vì sao?"
"Trong cái thế giới người ăn thịt người này, cậu không nhẫn tâm ăn thịt người, người khác sẽ ăn thịt cậu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play