Úc Ninh bây giờ vừa phòng bị vừa áy náy với Lan Tiêu, dứt khoát để anh ở một bên, hai người cứ lạnh nhạt với nhau là tốt nhất, nghĩ chắc Lan Tiêu dạo này cũng không muốn gặp cậu đâu. Nhưng cậu nghĩ đi nghĩ lại, đã hứa bảo toàn tính mạng cho người ta rồi, không thể mới đạt thành thỏa thuận vào buổi sáng mà buổi chiều đã bắt đầu chiến tranh lạnh, làm lòng người nguội lạnh, thành ý vẫn phải bày ra. Cậu nói: “Lát nữa cô đi hỏi Lan công tử xem, ngày mai ta muốn đến phủ của Tam sư huynh, hỏi y có muốn đi cùng không… Cô nói Vương thái y đến rồi? Có kê thuốc cho Lan công tử không?”
“Vương thái y đã kê thuốc cho một tháng, phòng bếp hiện tại đã sắc xong rồi ạ.”
“Thảo nào cả phòng toàn mùi thuốc.” Úc Ninh lẩm bẩm: “Thế này thì đúng là hai cái siêu thuốc sống rồi…”
Phù Dung đang định nói gì đó, Úc Ninh đột nhiên nói: “Cô đi dặn dò hạ nhân, nếu Lan công tử muốn ra phủ, cũng không cần ngăn cản, cứ phái thêm mấy người đi theo y là được.”
Phù Dung do dự một lát, trong phủ ẩn ý muốn giam lỏng Lan công tử, nàng đương nhiên là biết: "Đại nhân đã phân phó rồi…”
“Không sao đâu.” Úc Ninh nghĩ thầm, cho dù cậu không ngăn cản Lan Tiêu ra ngoài, Lan Tiêu đoán chừng cũng sẽ không ra ngoài, chỉ là bản thân không muốn ra ngoài và không thể ra ngoài là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Lấy mình làm gương, nếu cậu là Lan Tiêu, dù không có thù oán gì mà bị giam lỏng, cũng sẽ nuôi ra vài phần oán khí.
Dù sao, chung quy lại cậu không hy vọng cậu và Lan Tiêu sẽ trở mặt thành thù.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT