“Làm Đông gia, biết người biết việc, sổ sách rõ ràng là được chứ gì?” Úc Ninh không phục nói.
Mai Tam tiên sinh nói: “Sư đệ còn trẻ nên chưa biết, ngành đồ cổ này vốn dĩ nước sâu khó lường… Chỉ cần một điều thôi, nếu người giám định và chưởng quỹ thông đồng, mua rẻ bán đắt, nếu đệ không nhìn ra được giá trị thực sự của món đồ đó, thì cũng chỉ có thể mặc kệ bọn chúng hoành hành thôi.”
“…” Úc Ninh vô tội xòe tay: “Thế thì chứng tỏ là không biết người biết việc, dùng nhầm kẻ gian tà rồi.”
“Lòng người dễ thay đổi, ai dám nói đứng trước khối tài sản kếch xù trong tầm tay mà có thể mười năm như một?”
“Sư huynh nói có lý, vậy ta sẽ cố gắng một chút, sau này tranh thủ làm được chức kế toán chỗ sư huynh cũng tốt…” Lời còn chưa dứt, Mai tiên sinh đã liếc mắt nhìn sang, Úc Ninh lập tức đổi giọng: “Con nhất định sẽ học hành chăm chỉ, cùng sư huynh sớm ngày trở thành Khôi Thủ sản nghiệp, gánh vác nỗi lo cho sư phụ.”
Cố quốc sư đứng bên cạnh cười không ngớt, hắn gõ gõ mặt bàn: “Được rồi được rồi, đừng có ngắt lời nữa… A Úc, ta và sư phụ con đã bàn rồi, con đến Trường An phủ mà cứ giam con lại mãi thì cũng không phải chuyện hay, nếu con rảnh rỗi không có việc gì làm, thì cứ đi theo sư huynh con đi đây đi đó xem sao, ngắm cảnh thành Trường An cũng tốt.”
Úc Ninh vừa nghe, mắt sáng lên: “Sư công trước đây còn nói sẽ cho con hai ba chục tên thuộc hạ, để con ra ngoài ức hiếp dân nam dân nữ, ngang ngược bá đạo? Sư phụ, sư công yên tâm, con nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của hai người!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play