Mai Tam tiên sinh gật đầu, nhìn về phía Úc Ninh, vừa liếc mắt một cái đã thấy Úc Ninh lén lút bắt một nắm tuyết trên lá cây bên cạnh rồi nặn trong tay nghịch, không khỏi nhẹ trách: “Bỏ tuyết xuống! Tiểu sư đệ, đệ vừa mới khỏi bệnh nặng, sao lại nghịch tuyết rồi – Phù Dung, ngươi phải trông chừng thiếu gia nhà ngươi, đừng để đệ ấy chạm vào mấy thứ này.”
Úc Ninh có một bản lĩnh, đó là có thể khiến bản thân không hề lúng túng dù ở bất cứ đâu, bất cứ lúc nào. Chỉ thấy cậu tùy tay ném tuyết vào ao, cục tuyết đó bị cậu nặn thành một quả bóng, rơi xuống ao kêu “tùm” một tiếng, khiến cho mấy con cá chép cảnh đủ màu trong đó đều hoảng loạn tứ tán, nhưng cậu lại vẫn tỏ ra ung dung tự tại, từ tay Phù Dung lấy khăn lau tay, nụ cười cũng cực kỳ nho nhã, nếu không phải Mai Tẩy Vân vừa mới tận mắt chứng kiến vị tiểu sư thúc này ném tuyết vào cá chơi, thì còn tưởng rằng vị tiểu sư thúc này vừa mới buông bút lông, giống như trên bàn còn bày một bức tranh sống động như thật vậy.
“Thôi thôi thôi, chẳng qua chỉ là một cục tuyết thôi mà… Ta cũng đâu phải phụ nữ, không được đụng đồ lạnh.” Úc Ninh trả khăn đã lau tay lại cho Phù Dung, khẽ cười nói: “Sư huynh đừng để ý, khó khăn lắm mới thả ta ra ngoài, huynh còn quản ta nữa.”
Mai Tam tiên sinh nhất thời nghẹn lời, dừng một chút mới bất đắc dĩ nói: “Ít ra cũng phải làm ra vẻ người lớn trước mặt vãn bối chứ!”
“Có phải người ngoài đâu, cần gì để ý nhiều vậy.” Úc Ninh không để ý nói.
Nói là trưởng bối với vãn bối, con trai Mai Tẩy Vân của Mai Tam tiên sinh đã mười bảy rồi, tuổi tác với Úc Ninh còn kém chưa đến mười tuổi, Úc Ninh đương nhiên là không làm ra vẻ gì được. Mọi người lại đi dọc theo hành lang một đoạn ngắn, liền đến chính sảnh, nói thật, Úc Ninh cũng không thích ngồi trong chính sảnh hàn huyên với bọn họ, tuy là lần đầu tiên đến phủ của Mai Tẩy Vân, nhưng quan hệ của cậu với Tam sư huynh quả thật rất tốt, vào trong uống một ngụm trà làm ấm người, thấy cha con họ có chuyện muốn nói, liền chào hỏi một tiếng rồi mang theo Phù Dung và hai tên thị vệ đi dạo hậu viện.
Nửa tháng nữa là đến đại hôn của Mai Tẩy Vân, một phần sính lễ của nhà tân nương đã đến rồi, chính phòng toàn là đồ gỗ mới đóng, một số đồ sính lễ cũng đã được đưa vào kho, còn có một lão ma ma do nhà tân nương phái đến canh giữ bên ngoài chính phòng. Thấy Úc Ninh dẫn theo mấy tỳ nữ đến, biết hôm nay có khách quý đến nhà, liền khẽ khom người hành lễ với Úc Ninh, Úc Ninh đề nghị muốn vào xem, đối phương cũng không ngăn cản gì nhiều, đi theo phía sau cùng vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT