Cố quốc sư cười khẽ một tiếng: “Con giờ mới nhìn ra à?… Dù sao cũng là đứa trẻ chúng ta nhìn nó sinh ra, nó có tính nết ra sao chúng ta cũng có vài phần hiểu rõ, tuy là con của Lão Tam, lại nửa phần cũng không học được sự trầm ổn chu toàn của Lão Tam, làm việc thì hấp tấp…”
Hắn đưa tay vuốt lại áo choàng của mình, vạt áo ngoài màu đỏ thẫm lộ ra từ bên trong áo choàng, hắn cẩn thận chỉnh lại tay áo dài của mình, vừa bực mình vừa buồn cười thở dài: “Ta vốn muốn mượn chuyện này gõ đầu A Vân một chút, gan thì lớn, thủ đoạn lại vụng về… Cứ như vậy, sớm muộn gì cũng có ngày chúng ta phải người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh. Sự việc không chu toàn, ắt có báo ứng, thế là xong rồi, gõ đầu thì không gõ được, ngược lại khiến nó trời xui đất khiến thành công.”
“Ừm.” Mai tiên sinh ở bên cạnh dừng bước, nhìn ra bên ngoài tuyết phủ trắng xóa, nhàn nhạt nói: “Đợi chuyện nhà họ Chu xong, bảo người thưởng cho nó ba mươi trượng, để nó nhớ lâu một chút.”
“Hả?” Úc Ninh ngạc nhiên nói: “Sư phụ sư công hai người đều nhìn ra ạ?”
Cố quốc sư cười khẩy một tiếng, không nhịn được đưa tay gõ nhẹ vào trán Úc Ninh trông có vẻ hơi ngốc: “Có gì mà không nhìn ra? Lúc đó ta còn nghĩ A Úc của chúng ta có phải trở nên thông minh hơn rồi không, kết quả quả nhiên là ta nghĩ nhiều quá.”
Tức quá đi, nhưng lại không thể đánh người được.
Úc Ninh ủy khuất gọi một tiếng: “Sư công!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play