“Vậy thì cũng không phải ai ai cũng yếu đuối vô năng như con! Nếu như ai ai cũng như con, vận mệnh nước con sợ cũng không lâu dài!”
“Con chỉ là một người bình thường, cũng không phải quan to quý tộc, người bình thường an phận thủ thường mà sống là được rồi, động một chút là giết người thì tính là cái gì? Chỗ chúng con giết người phải đền mạng đó!” Úc Ninh nghĩ nghĩ, do dự nói một câu: “Thà làm chó thái bình, không làm người loạn thế… Gâu!”
Một tiếng ‘gâu’ này trực tiếp khiến Cố quốc sư và Mai tiên sinh đều bật cười, Cố quốc sư vẫy vẫy tay: “Con lại chỗ ta ngồi.”
Úc Ninh ơ một tiếng, lon ton chạy qua, người còn chưa ngồi vững, trên đầu đã lãnh một cái cốc của Cố quốc sư: “Vậy mà còn học cả tiếng chó sủa, còn chút mặt mũi nào không? Để người khác nghe thấy thì ra thể thống gì… Học còn rất giống nữa chứ!”
Úc Ninh ôm đầu, đang định kêu hai tiếng đau, chợt thấy Cố quốc sư tuy là cười tủm tỉm, giữa đôi mày lại có một tia sắc bén sát khí, giống như lưỡi dao dính máu phản chiếu ánh sáng lạnh, ép người bức bách, thoáng một cái, lại không thấy nữa. Cố quốc sư ôn hòa nói: “Được rồi, cứ như vậy đi, chuyện cái cánh cửa của con đợi đến khi ta rảnh tay sẽ cùng con đến Bình Ba phủ một chuyến, xem rốt cuộc là tình huống gì. A Úc con cũng đừng quá lo lắng.”
“Con cứ an tâm ở Trường An phủ tu dưỡng sinh tức, vị Lan công tử kia tạm thời cứ để y ở nhà làm một thanh khách đi. Ra khỏi cửa này, những gì hôm nay con nói đều phải giữ chặt trong lòng cho ta, con còn dám nhắc với ai một chữ, ta sẽ đánh gãy chân con.”
Úc Ninh bị tia sát ý giữa đôi mày của Cố quốc sư làm cho kinh hãi có chút lắp bắp, lại nghi ngờ mình nhìn lầm, đột nhiên trong đầu chợt lóe lên, kinh hô: “Sư công, ngài sẽ không phải là muốn thừa lúc con không chú ý liền giết Lan Tiêu đi đấy chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT