Cố quốc sư trừng mắt nhìn Vương quản sự, trong mắt lại lộ ra vẻ đắc ý: “Lời này đừng nhắc đến, để Mai tiên sinh nghe thấy, lại làm ầm ĩ với ta…”
“Đại nhân và Mai tiên sinh vốn là một thể, đệ tử của Mai tiên sinh chính là đệ tử của ngài, hà tất phải che che giấu giấu ngược lại khiến Mai tiên sinh không vui.” Vương quản sự lắc đầu, không hiểu hai vị đó rốt cuộc đang giận dỗi chuyện gì.
Cố quốc sư lấy tay áo che miệng, cười đến sắc mặt như hoa xuân, rõ ràng là nghĩ đến cái gì đó: "Ngươi không hiểu."
"..." Đúng, nô tài không hiểu nổi.
***
Úc Ninh ở bên kia phải mất trọn nửa canh giờ mới thu dọn xong đống gỗ bị sét đánh, vui vẻ chạy đến lầm bầm với Cố quốc sư, cậu khoa tay múa chân: "Sư công sư công, sau này người tìm cho con một vị đại sư đắc lực nhé? Thật ra mấy cành nhỏ kia là đủ cho con dùng rồi, cũng không cần điều chỉnh gì nữa, nhưng cái thân cây ba bốn thước kia con vung không nổi..."
Cố quốc sư vừa mới được dỗ dành đến mặt mày hớn hở, lúc này đương nhiên không có gì là không thể, đáp: "Biết rồi, về rồi sẽ tìm cho con có được chưa... Đừng có kéo tay áo ta nữa! Còn ra thể thống gì!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play