"Còn nữa, mười ngày nửa tháng mất tích, chẳng hiểu sao lại xuất hiện trong phòng... còn mang theo một đống lớn đồ đạc..." Hắn nói đến đây, lắc đầu cười: "A Úc thật sự là ngây thơ đến đáng yêu đấy."
"Sư phụ sư công không ngạc nhiên chút nào sao?" Úc Ninh ngồi xuống bên mép giường của Mai tiên sinh, cẩn thận hỏi: "Sư phụ cũng biết sao?"
"Trước kia không biết, sau này hơi cảm nhận được." Mai tiên sinh do dự một lát, đưa tay vỗ vai Úc Ninh: "Con có thể thẳng thắn, rất tốt."
"Từ xưa đến nay người thần dị không biết bao nhiêu mà kể, con chẳng qua chỉ là một trong số đó thôi." Cố quốc sư như có như không mà chỉ vào Mai tiên sinh: "Sư phụ con nửa đời trước, vận may nghịch thiên. Nói là thần dị phi thường cũng không ngoa, chẳng lẽ ta hỏi qua y sao vận may lại tốt như vậy, tại sao có thể tốt đến vậy? Con không tin, con tự hỏi y xem, tám phần là y cũng không biết."
Mai tiên sinh gật đầu: "Ta thật sự không biết." Y nhìn Úc Ninh: "Vậy nên A Úc vì sao có thể thông qua cánh cửa kia đến thế giới này, con hẳn là cũng không biết."
Úc Ninh hận chết đi được! Sớm biết Mai tiên sinh và Cố quốc sư có phản ứng này, thì cậu đã sớm khai hết ra rồi, còn xoắn quýt xem phải thú thật như thế nào lâu như vậy là vì cái gì chứ! Cậu tủi thân đến mức bĩu môi: "Vậy sao sư phụ sư công không sớm vạch trần con đi!"
Cố quốc sư uống một ngụm trà, tươi cười rạng rỡ, hiển nhiên cũng rất hài lòng vì Úc Ninh có thể thẳng thắn khai báo chuyện này: "Có gì mà phải vạch trần? Vạch trần con cái gì? Thật ra A Úc chúng ta là thần tiên? Có cần ta quỳ xuống dập đầu thỉnh an con, thắp cho con ba nén hương không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT